Lần đầu tiên đến Sài Gòn..
Cảm nhận đầu tiên đó chính là thành phố không bao giờ ngủ
không cảm thấy Sài Gòn xa lạ, dường như giữa lòng của ''Hòn ngọc viễn đông'' này vẫn dành những góc nhỏ cho những tâm hồn lạc lõng
Lần đầu tiên đi lễ ở Sài Gòn, không thể nào quên, đứng trên phà cũng là lần đầu tiên thấy rất rõ máy bay, lần đầu tiên nghe tiêng phản lực rõ thế, thấy rõ hình thù và cả ánh sáng quanh nó nữa. Rất bình thường nhưng thực sự đã cảm giác rất vui. Khi bước vào nhà thờ, chỉ có thể biết mình thật nhỏ bé về đức tin giưa biển người, giữa những khuôn mặt chăm chú của các thầy phó tế, giữa giọng nói nhẹ nhẹ chậm rãi của cha chủ tế
Sài Gònnhẹ vào hồn con người bởi những thoáng suy nghĩ vẩn vơ, chìm hẳn trong những cơn mưa thất thường giữa lòng thành phố...
Và nhận ra một điều rằng người dân thích gọi nó là Sài Gòn không phải là thành phố Hồ Chí Minh không phải vì bất cứ lí do chính trị nào cả mà đơn giản thôi, bởi vì giữa sự chuyển xoay không ngừng của sự phát triển Sài Gòn vẫn giữ trong mình những gì không thể trộn lẫn của ngày xưa, cũng chính vì thế chợt nhiên ta hiểu vì sao người ta yêu Sài Gòn và chọn nó làm điểm dừng chân...